Theo Thông báo trước đây của
Thư Viện trường Đại Học Ngân Hàng TP.HCM tổ chức cuộc thi viết chủ đề
“Cảm nhận về Sách”, nay TV đưa lên website một số bài dự thi tiêu biểu.
Việc
bài viết được đăng trên website chỉ mang tính chất giới thiệu và tham
khảo cho mọi người cùng đọc, chia sẻ cảm nhận. Đây chưa phải là bài đoạt
giải trong cuộc thi viết với chủ đề
“Cảm nhận về Sách”.
BÀI VIẾT THAM DỰ CUỘC THI CẢM NHẬN VỀ SÁCH:
Tác giả: Phạm Thị Bích Ngân
Trường Đại học Luật Tp. HCM
Ngành Luật dân sự
“Trong suy nghĩ
có sức mạnh của đời
Có hơi thở và luồng
ánh sáng
Thiếu nghĩ suy
là nấm mồ ảm đảm
Và cuộc đời sẽ tắt
bạn ơi
Bay lên đi cô ruồi
nhỏ yêu đời
Dù đang sống hay
đón chờ cái chết”.
Đó là những vần
thơ mà tôi vẫn còn nhớ, nhớ sâu đậm và dường như nó luôn cất vang thành bài hát
vào mỗi sáng sớm như khơi gợi những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống vốn dĩ phải
đối mặt với bao thử thách.
Bài thơ này đã
đi vào trái tim tôi khi tôi chỉ là một đứa học sinh lớp 6, và có lẽ vì vậy mà đến
giờ này tôi không còn nhớ rõ nó nằm trong cuốn sách được viết bởi tác giả nào
và tựa đề cuốn sách tên là gì, thật sự tôi chỉ nhớ nó là cuốn sách bình luận về
những tác phẩm văn học nổi tiếng.
Ngay từ nhỏ tôi
đã thích thơ, vậy nên thấy cuốn sách nào ở thư viện là tôi lại mở ra xem có thơ
không, lúc ấy, tôi không ý thức rõ giá trị của những cuốn sách mà chủ yếu là thỏa
mãn cái đam mê được đọc thơ mà thôi.
Giờ đây, khi đã
là sinh viên năm ba, so với chín năm về trước là cả một sự đổi thay trong nhận
thức, trong cách suy nghĩ và quan trọng hơn hết là cách tư duy về sách.
Nơi tôi sống là
một vùng quê nghèo, hai từ “nhà sách” là một khái niệm rất lạ và chỉ khi bước
chân vào đại học, được sống trong thành phố Sài Gòn rộng lớn, tôi mới có cơ hội
tới nhiều nhà sách đến vậy.
Như một sự trùng
hợp và tình cờ, lần đầu tiên tôi bước vào nhà sách khi ba tôi dẫn tôi đi thi đại
học, ngay lập tức tôi bị cuốn hút bởi 1 quyển sách có tựa đề rất hay “Ruồi
trâu”, một luồng sáng vụt qua đầu tôi, 2 từ “Ruồi trâu” nghe quen lắm, cố định
hình trong trí nhớ, rồi những liên tưởng, những chấp ghép đã làm tôi nhớ lại nó
là tên tác phẩm mà tôi đã đọc trong 1 quyển sách bình luận mà tôi đã đọc năm lớp
6 đó.
Không một chút
ngập ngừng, tôi mở sách ra đọc ngay tại nhà sách, rồi về nhà tôi đọc 1 lần nữa
dù ngày mai là có buổi thi quan trọng. Sau khi thi xong, trên đường về nhà, cuốn
sách ấy lại nằm trong vòng tay của tôi.
Những vần thơ đã
có một ảnh hưởng rất lớn tới tâm hồn mới lớn của tôi, nó đã nuôi dưỡng tâm hồn
tôi, làm cho tâm hồn tôi chất chứa những lạc quan, những chân giá trị về tình
yêu cuộc sống về thái độ sống tích cực như ý nghĩa của bài thơ đó...
Niềm đam mê sách
của mỗi người xuất phát từ những lí do khác nhau, và dù lí do nào đi chăng nữa
thì những tri thức mà họ tiếp thu từ sách sẽ cái vô giá, là hành trang không thể
thiếu được khi sống trong thế giới này.
Ngay bản thân
tôi, tôi thầm cảm ơn tác giả của những vần thơ đó, và cho đến giờ này tôi vẫn
khát khao, vẫn mong muốn biết được tựa đề cuốn sách mà tôi đã đọc thuở ấu thơ.
Tôi vẫn hay đi đến những tiệm sách cũ với hi vọng sẽ tìm được nó nhưng đến giờ
này tôi vẫn chưa tìm được.
Tôi viết những
dòng này trong một cảm xúc khó tả, vì những gì thuộc về kí ức, những ấn tượng,
tình yêu dành cho cuốn sách đó và những những cuốn sách khác nữa mãi như là một
điểm tựa, một chỗ dựa cho tâm hồn của tôi.
Tôi vẫn giữ thói
quen lên thư viện hàng ngày, bởi đơn giản thư viện là nơi có sách! Ngoài sách
chuyên ngành thì sách văn học, nghệ thuật cũng có nữa.
Thật tuyệt vời
biết bao khi ngày nào tôi cũng đọc sách, tôi dành tình yêu cho nó, tôi trân trọng
từng dòng chữ được viết nên bởi vốn kiến thức uyên thâm của các tác giả.
Tri thức là sức
mạnh, và sức mạnh trong mỗi quyển sách phải chắc là cái tri thức trường tồn
vĩnh cửu theo thời gian. Như một lời khẳng định, và đó là điều tất nhiên.
“Trong suy nghĩ
có sức mạnh của đời
Có hơi thở và luồng
ánh sáng...”
Suy nghĩ, sức mạnh,
hơi thở, luồng ánh sáng...những khái niệm ấy khơi gợi biết bao sự liên tưởng
trong tôi. Cuộc sống con người như dòng sông cứ mãi trôi, dòng nước trên sông
lúc nào cũng chuyển động, nếu dòng nước mà không chuyển động, mà thay vào đó cứ
mãi đứng yên thì hai từ “dòng sông” có còn chính xác? Như một quy luật, một điều
tất yếu, con người có tư duy là con người tồn tại, tư duy là sức mạnh, tư duy
là sự suy nghĩ theo chiều hướng tích cực.
Bản thân sự suy
nghĩ vốn hàm chứa sức mạnh tiềm ẩn, định hướng cho hoạt động của con người,
trong suy nghĩ có “hơi thở”, có “luồng ánh sáng”, hơi thở biểu trưng cho sức sống,
bởi lẽ không ai sống mà không cần thở, sâu xa hơn.
Hỡi luồng ánh
sáng kia, sự bất diệt hiện lên với những gì thuộc về tự nhiên, ánh sáng dẫn đường,
soi rọi quãng đường ngập bóng tối và làm rạng lên những chân lí tốt đẹp.
Hai câu thơ đầu
tác động vào tâm trí tôi bao điều mới lạ, Nó khuyên tôi phải biết suy nghĩ, phải
không ngừng vận động, phải chăng suy nghĩ ở đây là suy nghĩ về lí tưởng sống của
mình như nhân vật trong tác phẩm “Ruồi trâu”,
nhân vật chính là Arthur bí
danh "Ruồi trâu", chàng thanh niên đã hiến dâng cả cuộc đời, hy sinh
tất cả tình cảm riêng tư cho lý tưởng cách mạng
Thiếu nghĩ suy
là nấm mồ ảm đạm, một sự so sánh có phần gây cảm giác sợ vì khi nhắc đến nấm mồ
ảm đảm, không ai không nghĩ đến cái cảm giác lạnh lẽo, u buồn., đến cái chết...
Lúc nhỏ tôi đọc
câu thơ này, tôi chỉ cảm nhận đơn giản thôi, cảm nhận với bộ óc của một học
sinh lớp 6. Lớn lên, va chạm với cuộc sống, đối mặt với khó khăn, gian khổ, hằng
ngày tôi luyện trong vòng quay cuộc sống giúp tôi ít nhiều thấu hiểu câu này
hơn.
Phải suy nghĩ
chín chắn trước khi quyết định một vấn đề nào đó, bởi vì một quyết định sai lầm
sẽ dẫn tới hậu quả khôn lường, thậm chí đánh đổi cả cuộc đời. Đúng vậy nội dung
ý nghĩa của tác phẩm “Ruồi trâu” là
cuộc đấu tranh dai dẳng, không khoan nhượng giữa người cha và đứa con ngoài giá
thú của ông. Hai con người này đại diện cho hai thế giới hoàn toàn đối lập nhau
về lý tưởng sống, về chính trị và tôn giáo. Đến những giây phút cuối cùng, họ vẫn
giữ vững niềm tin mà mỗi người đã lựa chọn, từ bỏ tiếng gọi của tình cảm ruột
thịt mà đi theo tiếng gọi của lý trí. Cuộc đấu tranh bên ngoài dữ dội bao nhiêu
thì cuộc giằng xé trong lòng mặc dù âm ỉ nhưng cũng không kém phần quyết liệt.
Từ một con người hiền lành, cuộc đời đã biến Arthur thành một Ruồi trâu sắc sảo,
khôn khéo và tài giỏi.
Cuộc đời sẽ tắt
bạn ơi...câu thơ như một lời cảnh tỉnh, một lời nhắc nhở. Đúng rồi, nó sẽ tắt đấy
nếu bạn suy nghĩ hời hợt về những dự định bạn sẽ làm. Ngọn lửa cuộc đời cứ sáng
mãi, sáng mãi, nó chay bập bùng trong màn đêm, nó bất biệt, nó sẽ ngọn lửa bất diệt nếu bạn suy nghĩ theo hướng
tích cực.
“...bay
lên đi cô ruồi nhỏ yêu đời, dù đang sống hay đón chờ cái chết” câu thơ này
trong cuốn sách bình luận mà tôi đã đọc với câu thơ mà
Arthur viết về cuộc đời mình:
“Vẫn là ta
Chú ruồi sung sướng
Sống xứng đáng
Chết chẳng vấn vương”
đã cho tôi hiểu sâu
sắc vế ý nghĩa của cuộc sống này, đó là phải sống có ích cho xã hội, phải cống
hiến sức lực của mình, làm những điều tốt đẹp cho đời. Arthur đã cảm thấy thanh thản vì đã có một cuộc sống hạnh phúc do đã được
sống, chiến đấu và chết vì những lý tưởng, hoài bão cao đẹp mà cả cuộc đời anh
đã theo đuổi cống hiến. Con người anh là sự hội tụ của tình yêu thương tha thiết, là con người có một
trái tim nhân hậu.
Nếu không có sách, làm sao mà tôi tiếp cận được
nguồn kiến thức quý giá như thế này, tôi yêu những cuốn sách, yêu những gì mà
nó đã truyền tải cho tôi cũng như cho mọi người về tri thức sống, sách là người
dẫn đường tuyệt vời nhất.
Là một sinh viên, mang trong mình biết bao hoài
bão, lí tưởng, hơn lúc nào hết sự trau dồi kiến thức là quan trọng để thực hiện
ước mơ của mình. Tôi tìm đến sách như là một điều tự nhiên và cũng là điều tất
yếu, những gì mà tôi đã đọc đã tác động vào ý thức của tôi rất lớn, nó làm thay
đổi những suy nghĩ non trẻ, tạo cho tôi
cách tư duy mở rộng, suy nghĩ chín chắn về các vấn đề cũng như cách giải
quyết nó.
Khó mà tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra khi một
ngày nào đó khái niệm “sách” không tồn tại.
Trở
lại với những vần thơ đó, đọc đi đọc lại với biết bao cảm xúc, tôi nhớ về thời
lớp 6 của mình quá, nhớ về cuốn sách đó, tôi vẫn sẽ tiếp tục tìm kiếm cuốn sách
ấy và sẽ giới thiệu cho bạn bè đọc.
“Trong suy nghĩ có sức mạnh mạnh của đời
Có hơi thở và luống ánh sáng
Thiếu nghĩ suy là nấm mồ ảm đảm
Và cuộc đời sẽ tắt bạn ơi
Bay lên đi cô ruồi nhỏ yêu đời
Dù đang sống hay đón chờ cái chết”...