Phiếu góp ý/
Opinion sheet
Rất mong nhận được các ý kiến đóng góp của quí bạn đọc
Website liên kết
Số người truy cập: 5.991.799
Đang online: 33
[ Đăng ngày: 25/06/2012 ]
Theo Thông báo trước đây của Trung Tâm Thông Tin – Thư Viện (Đại Học Ngân Hàng TPHCM) tổ chức cuộc thi viết chủ đề “Cảm nhận về Sách”, nay TTTT-TV đưa lên website một số bài dự thi tiêu biểu. Việc bài viết được đăng trên website chỉ mang tính chất giới thiệu và tham khảo cho mọi người cùng đọc, chia sẻ cảm nhận. Đây chưa phải là bài đoạt giải trong cuộc thi viết với chủ đề “Cảm nhận về Sách”.

BÀI VIẾT THAM DỰ CUỘC THI CẢM NHẬN VỀ SÁCH:

CHUYỆN CON MÈO DẠY HẢI ÂU BAY –

tác phẩm nuôi dưỡng tâm hồn

Tác giả: Trương Phạm Quỳnh Liên
Trường Đại học Ngân hàng Tp. HCM
Ngành: Quản trị kinh doanh

Có bao giờ bạn nghe đến chuyện một con mèo biết giữ lời hứa chưa? Và không chỉ một đâu nhé, có đến ba lời hứa mà con mèo phải làm… thú vị nhỉ! Đúng vậy, câu chuyện hấp dẫn từ đầu đến cuối, ngay cả nhan đề “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” cũng đã làm cho người đọc thấy buồn cười, một câu chuyện châm biếm, hay ngụ ngôn đây? Tôi không nghĩ là mình đang đọc truyện thiếu nhi, vì câu chuyện dạy cho tôi nhiều bài học đáng quý!

Có lẽ khi cầm quyển sách trên tay, ít nhiều, người ta cũng quan tâm nội dung bên trong là gì rồi mới đọc, cũng dễ hiểu thôi bởi người ta cần một quyển sách hợp với mình và đơn giản là họ không có nhiều thời gian để đọc. Nhưng bạn biết không, “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” không hề to, cũng không dày như cuốn sách Toán lớp một đâu, cũng sẽ không phải tốn thời gian để bạn biết nó hay như thế nào và điều đặc biệt nhất là câu chuyện này phù hợp với mọi lứa tuổi. Dám cá bạn học được nhiều điều từ câu chuyện trong sáng và đáng yêu này đấy.

Trong hành trình trở về phương Bắc, cô hải âu Kengah bị nhấn chìm trong ván dầu – thứ chất thải nguy hiểm mà những con người bí mật xấu xa đã đổ ra đại dương. Với nỗ lực đầy tuyệt vọng, cô bay vào cảng biển Hamburg và rơi xuống ban công nhà con mèo mun to đùng, mập ú, Zorba. Trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, cô sinh ra một quả trứng và yêu cầu con mèo mun thực hiện ba lời hứa tưởng chừng như không thể đối với loài mèo:

Không ăn quả trứng.

Chăm sóc cho tới khi nó nở.

Dạy cho con hải âu bay ”.

Câu chuyện mở ra bằng tình huống khó xử của một con mèo. Thật tuyệt vời, lời hứa của Zorba trở thành trách nhiệm của toàn bộ loài mèo trên bến cảng; bạn bè của Zorba bao gồm ngài mèo Đại Tá đầy uy tín, mèo Secretario nhanh nhảu, mèo Einstein uyên bác, mèo Bốn Biển đầy kinh nghiệm đã chung sức giúp nó chăm sóc Lucky – con chim hải âu non. Cứ như thể một câu chuyện đùa, hàng trăm rắc rối xảy ra, buồn cười có, hồi hộp có, nào là canh chừng để việc nuôi chim con không bị lộ, rồi bảo vệ chim con khỏi những con mèo háu đói và bầy chuột tham lam độc ác, hay buồn cười nhất là ngay cả việc đặt tên cũng nảy sinh vấn đề vì những con mèo không biết được con hải âu non là chim trống hay chim mái; những kế hoạch giữa những con mèo đã được bàn bạc kĩ lưỡng để nuôi Lucky khôn lớn. Không biết mỗi chú mèo khi đọc câu chuyện này sẽ nghĩ như thế nào nhỉ? Theo như những chi tiết trong truyện thì mèo cũng có thế đọc, cũng có thể nói tiếng người nhưng vì lời thề nên không thể nói cho chúng ta biết mà thôi. Thật buồn cười, hãy nhìn sang con mèo, hay con chó nhà bạn hỏi thử xem chúng có biết nói hay không hoặc có khi cũng vì lời thề mà chưa đến lúc nó nói chuyện với chúng ta. “Nói ngôn ngữ loài người là điều cấm kỵ” đã trở thành luật đối với mèo. Sự nguy hiểm nằm ở chỗ liệu con người sẽ phản ứng ra sao. Họ sẽ làm gì với một con mèo biết nói? Gần như chắc chắn là họ sẽ nhốt nó vào lồng, bắt nó phải chịu qua hàng đống những thí nghiệm ngu ngốc. Loài mèo tất nhiên đã nhận thức rất rõ từ số phận đáng buồn của cá heo, chỉ vì chúng đã phô diễn trí thông minh cho loài người – những kẻ đã kết án chúng phải diễn trò như thể bọn hề dưới nước. Sư tử là một ví dụ, bọn mèo lớn đùng đó đã bị bắt sống sau song sắt. Và bọn vẹt nữa chứ, chúng phải sống trong lồng, nhại đi nhại lại mấy câu nói nhảm nhí của con người quanh năm suốt tháng. Vì vậy, nói tiếng người thực sự là một hành động liều chết của loài mèo. Nhưng vì Lucky, vì đứa con bé bỏng tội nghiệp, Zorba đã chấp nhận mối hiểm nguy đó – một sự dũng cảm mà khó ai có thể làm được.

Bạn tìm đâu ra trong cuộc sống những điều ý nghĩa đến thế? Có thể bạn là người thích đọc sách kinh tế, sách đạo lý nhưng những câu chuyện như thế này mới thật sự lay động những tình cảm còn chất chứa sâu trong tận đáy lòng. Ấy mới hiểu Lỗ Tấn sau bao nhiêu năm lăn lộn với nhiều nghề mới chọn “viết văn” là lẽ sống mong muốn làm thay đổi tư tưởng của nhân dân Trung Quốc. Văn học thật sự có sức mạnh đến kì diệu, nó cuốn hút chúng ta, tạo niềm tin cho chúng ta, là cách mà người đọc tận hưởng cuộc sống đầy ý nghĩa, và câu chuyện này là một trong số đó.

Điểm sáng nhất trong câu chuyện là việc tập hải âu con bay – nếu ai đã từng coi phim hoạt hình Rio, chú vẹt đuôi dài tập bay khó khăn như thế nào thì Lucky bé bỏng tập bay cũng vất vả y như thế. Sau nhiều lần thất bại trong việc dạy Lucky bay, Zorba quyết định phá bỏ lời thề để nhờ sự giúp đỡ của con người. Không còn đơn thuần là những tình tiết xoay quanh loài vật nữa, con người đã xuất hiện, với trí khôn của mình giúp đỡ loài vật, nó phá vỡ cái tính huyền hoặc, hư cấu như những câu chuyện cổ tích hay truyện thiếu nhi khác. Nếu bạn là một người hâm mộ Nguyễn Nhật Ánh thì “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” cũng lôi cuốn chúng ta, có khi còn hơn thế. Như chuyến phiêu lưu vào mùa hè sôi động, cũng hấp dẫn với những tình tiết kì quái và hồi hộp, chỉ khác một điều Luis Sepúlveda đã đem đến cho người đọc nhiều triết lý sống hơn là một câu chuyện thuần túy. Điều nghich lý đã trở thành chân lý, có con mèo nào ấp trứng, rồi nuôi một con chim, một đứa con chẳng phải dòng giống nhà mình, chăm chút nó, dạy nó bay, hạnh phúc khi cuối cùng chú chim con cũng thỏa niềm mong ước bay lượn trên bầu trời cao rộng.

Sao mà thánh thiện và ấm áp đến thế! Có quyển sách nào dạy bạn hãy biết yêu thương những người không giống như mình chưa? “Mèo Zorba nhận ra mình đang giảng giải cho con hải âu nhỏ, điều mà nó chưa từng làm trước đây: “Tất cả chúng ta đều yêu con, Lucky. Và chúng ta yêu con bởi vì con là một con hải âu. Chúng ta chưa từng phủ nhận khi nghe con nói con là mèo, bởi điều đó an ủi chúng ta rằng con muốn giống chúng ta, nhưng con khác với chúng ta và chúng ta vui với sự khác biệt đó. Đã không cứu được mẹ con, nhưng chúng ta có thể giúp con. Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Chúng ta cảm thấy con cũng yêu chúng ta như vậy, là bạn con, là gia đình của con, ta muốn con biết rằng nhờ con, chúng ta đã học được một điều đáng tự hào: chúng ta học được cách trân trọng, quý mến và yêu thương một kẻ không giống mình. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta làm được điều đó. Và tình cảm của chúng ta dành cho nhau thậm chí còn sâu sắc và đẹp đẽ hơn, bởi đó là tấm chân tình giữa hai loài vật hoàn toàn khác nhau.”

Con mèo ấy là một con mèo thực sự, những váng dầu trên biển cũng là sự thật, nó là lời chỉ trích, cảnh báo với con người rằng, chúng ta đã sống quá ích kỉ với thiên nhiên, đang dần dần phá hoại cuộc sống của những loài vật đáng yêu kia, hành động vô ý thức của con người đã khiến bao nhiêu loài phải chết đi; hình ảnh của Kengah, chim hải âu mẹ sẽ là nỗi ám ảnh mãi trong lòng của người đọc. Nó nhóm lên lòng rạo rực, thôi thúc con người phải hành động để bảo vệ môi trường, để không còn cái cảnh éo le, một con mèo đực phải chăm sóc con chim non. Luis có cách kể chuyện rất tự nhiên, người đọc đôi lúc tưởng mình đang lạc vào không gian cảng Hamburg cùng những con mèo, rồi có khi cứ ngỡ rằng Zorba chính là một bà mẹ thực sự với một tấm lòng trải rộng yêu thương.

Câu chuyện mở đầu bằng một mùa hè rực nắng, dễ thương và hài hước, như một món quà dành cho người dân cùng loài vật vùng cảng biển Hamburg; và khi Lucky đã sải rộng đôi cánh trên bầu trời “Zorba ngồi đó, dõi theo con hải âu cho tới lúc nó không biết những giọt mưa hay nước mắt đã phủ mờ đôi mắt màu vàng của con mèo mun to đùng, mập ú… một con mèo tử tế, cao quý, một con mèo của bến cảng.” Câu chuyện thấm đẫm tình yêu thương sâu sắc, là một món quà tinh thần dành cho mỗi chúng ta. Luis Sepúlveda, một trong những nhà văn Chi Lê xuất sắc đã tặng cho chúng ta câu chuyện đáng yêu khiến tâm hồn người đọc trải nghiệm qua những cung bậc cảm xúc sâu xa nhất trong trái tim, khơi gợi tấm lòng nhân hậu ấm nồng và trong sáng. Như một viên ngọc tinh khôi, cuốn sách xứng đáng là người bạn dễ thương của mọi lứa tuổi.

“Một câu chuyện đầy cuốn hút về lòng tận tâm và tầm quan trọng của việc giữ lời hứa.” – Publisher Weekly.

CÁC TIN KHÁC